-habit-
居住;习惯cohabit | vi. (男女)同居(尤指未婚而同居者) | |
cohabitant | n. 同居者 | |
cohabitation | [ˌkəuhæbi'teiʃən] | n. 同居 |
habit | [ˈhæbit] | n. 习惯,习性 |
habitable | adj. 适于居住的,可居住的 | |
habitant | n. 居住者 | |
habitat | [ˈhæbitæt] | n. (动植物的)产地,栖息地 |
habitation | n. 居住;住所,住宅;聚居地 | |
habitual | [həˈbitʃuəl] | adj. 惯常的,习惯的 |
habituate | vt. 使习惯于,使熟习于 | |
habituation | n. 成为习惯;(对麻醉品等的)适应,毒瘾,成瘾;驯化 | |
habitus | n. 习惯,体质 | |
inhabit | [inˈhæbit] | vt. 居住于,栖居于 |
inhabitance | n. (废)居住,住所 | |
inhabitant | [inˈhæbitənt] | n. 居民,住户 |
inhabited | adj. 有人居住的 | |
uninhabitable | ['ʌnin'hæbitəbl] | adj. 不适于居住的 |
uninhabited | adj. 杳无人烟的 | |